Có lẽ dù cho người có trí tưởng tượng phong phú nhất, cũng khó có thể nghĩ rằng, có thời điểm Mũi Né vắng lặng, không tiếng ồn ào của du khách, không chiếc taxi nào ở ngoài đường. Và còn rất nhiều cái không khác nữa, chỉ còn lại tiếng sóng biển vốn có của nó…
Nếu không có Covid, thì đây có lẽ đang là tháng cao điểm nhất trong năm của du lịch Mũi Né. Mùa của khách đoàn, mùa của gia đình Việt đi nghỉ hè. Cái tháng mà những người làm điều hành khách sạn như chúng tôi phải tất bật, nhân viên thì tăng ca liên tục (đặt biệt là những ngày cuối tuần). Ấy thế mà giờ đây mọi thứ lại yên ả quá chừng. Lấy xe dạo quanh một vòng đường Nguyễn Đình Chiểu, con đường nổi tiếng băng ngang qua thủ đô resort Mũi Né, mà lòng cảm thấy buồn làm sao…. 90% các resort đã đống của, chỉ còn lại một số rất ít mở cửa ( vì nghe nói còn có nhiều khách họ ở cả tháng trời tránh dịch, chứ không dám về lại TPHCM).
Phía bên kia đường Nguyễn Đình Chiểu là những dãy nhà hàng, quán ăn giờ cũng dọn sạch đâu hết bàn ghế, mọi thứ trống trơn( có lẽ họ đã trả hết mặt bằng cho chủ đất). Có thằng bạn người Mũi Né nói với tôi rằng: “Bây giờ có thể trải chiếu nằm giữa đường Nguyễn Đình Chiểu cũng không sao!!!” Biết là nó nói đùa thôi nhưng đâu đó cũng có thể là thật trong hoàn cảnh hiện tại như bây giờ.
Mặc dù đang bệnh dịch vậy, nhưng cũng vẫn có vài resort, khách sạn đang trong quá trình xây dựng, như khách sạn Boton Mũi Né hay resort The Beach ở bên cạnh Seahorse. Mình cũng hi vọng những resort, khách sạn này sau khi hoàn thành thì đúng lúc đại dịch Covid đã được khống chế, nếu được như vậy thì thực sự đó là sự may mắn…
Trên đường vắng lặng là thế, tôi rảo xe xuống con đường biển bên hong resort Anantara để ngắm biển (nghỉ làm điều hành ks lâu quá cũng thèm mùi biển chứ!!!) Cũng không lạ gì khi trên bờ biển còn vắng vẻ hơn cả ngoài đường. Không có hàng rong, không du khách, cũng chẳng có bảo vệ bờ biển. Lâu lâu chỉ thấy vài người dân địa phương chạy xe máy qua lại. Nhưng sự vắng lặng ấy lại làm cho biển Mũi Né thật đẹp và thật…lạ.
Một hình ảnh Mũi Né của những năm 90 như được xuất hiện, khi mà du lịch Phan Thiết chưa phát triển, khi đó bãi biển cũng vắng vẻ như bây giờ, những bờ cát trắng chưa bị xâm thực kéo dài xa tắp. Khi con đường Nguyễn Đình Chiểu bây giờ chỉ là con đường mòn có cát trắng phủ hai bên… Nói tới đây tôi lại nhớ đến năm tháng tuổi học trò, khi mà cứ 20/11 lại cùng với đám bạn đạp xe ra Suối Tiên lội nước…
Chỉ có thể nghĩ rằng, Mũi Né chỉ vắng khi màng đêm buông xuống, nào ai ngờ ban ngày nó cũng như thế! Bởi vậy tôi mới nói là người có trí tưởng tượng phong phú đến đâu cũng không nghĩ ra được Mũi né lại thành ra như thế này. Covid ghê thật!!!
Phan Thiết: 28/07/2021