Bức ảnh đen trắng này mang đến cảm giác tĩnh lặng và yên bình của một khoảnh khắc trên chuyến xe tôi đi từ Sài Gòn đến Phan Thiết. Người ngồi trong ảnh dường như đang nghỉ ngơi, đầu tựa lên ghế với cặp kính đặt trên đỉnh đầu, tạo nên một hình ảnh rất đời thường và chân thực. Tôi ngồi từ phía sau hành khách này 3 hàng ghế, với khoảnh khắc ấy tôi cầm vội chiếc Fuji XT50 ra và chụp.Góc chụp từ phía sau làm tăng thêm phần riêng tư và bí ẩn, nó sẽ khiến người xem không thể thấy rõ khuôn mặt, chỉ có thể cảm nhận được sự mệt mỏi nhẹ nhàng và mong muốn nghỉ ngơi trên một quãng đường đi.
Trần xe và các chi tiết xung quanh mang đậm nét của những chuyến xe khách mà nhiều người Việt Nam cũng như khách đi du lịch Mũi Né đã từng trải qua. Bầu không khí này dễ làm người ta liên tưởng đến những suy tư, những khoảng lặng khi ngồi trên xe, nhìn ra khung cảnh vụt qua ngoài cửa sổ. Những chuyến đi dài như thế thường là dịp để mỗi người tự suy ngẫm về cuộc sống, hoặc đơn giản chỉ là tìm chút bình yên trong guồng quay hối hả của cuộc sống.
Bức ảnh này còn thể hiện sự giao thoa giữa cái hiện đại và cái truyền thống. Cặp kính nằm trên đầu người trong ảnh, một vật dụng hiện đại nhưng trong bối cảnh của chuyến xe đầy hoài niệm, lại khiến người xem cảm thấy gắn bó và gần gũi.
Cảm giác mà bức ảnh mang lại là sự bình yên, nhẹ nhàng, gợi nhớ đến những chuyến xe tôi đã đi qua trong cuộc đời, khi ánh mặt trời dần tắt, và con người ta chỉ muốn thả mình vào không gian, để tâm hồn lắng đọng giữa dòng đời hối hả…..